Người dịch: Whistle

“Xì…”

Bộ giáp xuất hiện xé nát quần áo trên người Chu Giáp, Bạo Lực được kích hoạt, khiến cho thân hình Chu Giáp tăng vọt, cao thêm một cái đầu.

“Ầm!”

Khí thế của mấy người va chạm.

“Tam Trọng Khiên Phản!”

“Khiên Chấn!”

“Cút hết cho ta!”

Chu Giáp gầm lên, sức mạnh khủng bố bùng nổ, kèm theo lôi quang chói mắt, mấy bóng người bị hắn đánh bay.

Trong đó…

Có cả Đan Mộ Hoa!

“Sao có thể?”

“Huyền Binh chiến giáp!”

“Bảo vật của Tiền gia?”

Trong sân, mọi người kinh hô, mấy cường giả Hắc Thiết biến sắc, còn Viên Hi Thanh, người phản ứng nhanh nhất đã vội vàng hét lớn:

“Thì ra là ngươi đã giết chết Tiền lão thái gia, e rằng Dương Cận Chu, Tần Vô Ảnh, cũng bị ngươi giết chết, đúng không? Chu sư đệ, mọi người đã xem thường ngươi!”

Tiền lão thái gia!

Dương Cận Chu!

Tần Vô Ảnh!

Mấy người này đều là cường giả Hắc Thiết danh xứng với thực!

Mấy Hắc Thiết trong sân biến sắc, vừa kinh hãi, vừa bộc phát sát khí.

Tên tiểu tử này không chỉ thực lực kinh người, mà còn âm hiểm độc ác, tuyệt đối không thể tha cho.

“Muốn đao sao?”

Nhưng Chu Giáp lại như thể không nghe thấy, trầm giọng nói:

“Được!”

“Cho các ngươi!”

“Tiếp chiêu Thiên Đả Ngũ Lôi Oanh của ta!”

Đặc tính của Địa Mãnh Tinh: Bạo Lực gia trì khiến cho Chu Giáp, người vẫn là Phàm Giai, có được sức mạnh để chống lại, thậm chí là nghiền nát cường giả Hắc Thiết.

Huyền Binh chiến giáp giúp Chu Giáp có được năng lực khống chế không thua gì Hắc Thiết.

Còn đặc tính Chưởng Binh khiến cho Chu Giáp am hiểu Tử Lôi Đao Pháp hơn Hắc Thiết bình thường, thậm chí có thể lấy yếu thắng mạnh.

Ngũ Lôi…

Khiến cho uy lực của pháp môn thuộc tính lôi tăng gấp bội.

Ngay cả thanh Nộ Lôi Đao trong tay Chu Giáp cũng là Huyền Binh Hắc Thiết hàng đầu do Tiểu Lang đảo dốc lòng chế tạo cho Lôi Bá Thiên.

Rất nhiều gia trì khiến cho một kẻ Phàm Giai như Chu Giáp bộc phát ra uy lực khủng bố, làm cho cường giả Hắc Thiết cũng phải sợ hãi.

“Thiên Đả Ngũ Lôi Oanh!” Chu Giáp gầm lên giận dữ, tiếng sấm ầm ầm vang lên trong không gian.

Lôi quang cuồn cuộn, đao khí ngũ sắc mang theo đuôi lửa dài mấy mét từ trên cao đánh xuống.

Đao quang cuồn cuộn, sấm sét kinh thiên.

Lấy Chu Giáp làm trung tâm, từng gợn sóng trong không khí lan ra xung quanh, tường nhà trong phạm vi mười mấy mét bị sóng xung kích đánh nát, hất tung.

Cuối cùng biến thành sóng âm kinh thiên động địa, bùng nổ.

Tiếng nổ…

Cách xa mười mấy dặm cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Đại sảnh vốn đã bị tàn phá, lại là trung tâm bộc phát sức mạnh, nên liền vỡ nát, sụp đổ, bị lốc xoáy cuốn đi.

“Hảo tiểu tử!” Đan Mộ Hoa đứng mũi chịu sào, nheo mắt, Thần Hoàng Quyết dưới uy áp dồn dập dốc toàn lực, không dám giữ lại chút nào.

Sáu quan ải gồm “chân”, “căn”, “rốn”, “bụng”, “tim”, “họng”, đồng loạt bùng nổ, Nguyên Lực hùng hậu tập trung, giống như thực chất, bao phủ lấy Đan Mộ Hoa.

Liệt Thiên Thủ!

Là một trong Tam Công Lục Pháp của Tiểu Lang đảo, được gọi là một tay có thể xé trời, Liệt Thiên Thủ, xét về uy lực, không thua kém gì Tử Lôi Đao Pháp.

Còn tu vi của Đan Mộ Hoa, thực chất đã là Hắc Thiết trung kỳ đỉnh phong.

Cho dù bị thương, nhưng lực bộc phát vẫn rất mạnh.

“Ầm!”

“Ầm…”

Trong nháy mắt.

Lôi đao, hai tay liên tiếp va chạm, tiếng nổ ầm ầm vang lên.

Mặt đất bằng đá xanh cứng rắn, dưới dư ba của hai người, giống như vải mềm, bị xé rách, vỡ nát.

Những Phàm Giai muốn đến gần, còn chưa đến gần đã bị kình khí chấn động đến chết.

Thập phẩm!

Vậy mà ngay cả đến gần cũng không thể!

So với trùng trùng chưởng ảnh, lôi điện, đao mang ngập trời, uy lực rõ ràng là mạnh hơn.

“Không ổn!” Nhiếp Quan Văn khóe mắt giật giật, không nhịn được phải hét lớn: “Cùng ra tay!”

Nếu như không tận mắt chứng kiến, Nhiếp Quan Văn không thể nào tin được một tên Phàm Giai vậy mà lại có thể áp chế Đan Mộ Hoa.

Viên Hi Thanh, Liêu trưởng lão, Phi Hoa tiên tử mặt mày âm trầm, không nói lời nào lao đến, đủ loại tuyệt kỹ tấn công Chu Giáp.

Lúc này…

Bọn họ không thể nào coi Chu Giáp là Phàm Giai nữa.

Liêu trưởng lão tốc độ nhanh nhất, ông ta hóa thành tàn ảnh, giống như bóng ma, di hình pháp được thi triển đến mức cực hạn, loan đao trong tay bùng nổ, chém ra mấy trăm đao mang.

Đao mang giống như vòng cung, khóa chặt, bao phủ lấy Chu Giáp.

Thiên Huyễn Trảm!

Viên Hi Thanh lặng lẽ, tam quan Thần Hoàng Quyết không giữ lại, Tế Vũ kiếm hóa thành màn mưa, thấm vào lôi điện ngập trời.

Phi Hoa tiên tử vung tay áo, tay áo mềm mại đột nhiên căng cứng, mang theo trường kiếm, đâm vào lôi điện.

Nhiếp Quan Văn hít sâu, tóc tai bay múa, quần áo phần phật, kình lực cương mãnh vô song từ trên người ông ta bộc phát, vung hai móng vuốt chụp về phía Chu Giáp.

Năm người, đều là cao thủ Hắc Thiết.

Vậy mà vào lúc này lại dốc toàn lực để vây giết một tên Phàm Giai.

Cho dù là vậy…

Vẫn không ai dám lơ là.

Chu Giáp vung Nộ Lôi Đao, Ngũ Lôi sinh sôi không ngừng, lôi quang càng thêm chói lòa, nơi đao quang đi qua, tất cả đòn tấn công đều không thể nào đến gần.

“Chết!” Chu Giáp quát lớn, lôi quang trong sân cuồn cuộn.

“Hừ!” Đan Mộ Hoa hừ lạnh, đột nhiên thu chưởng, một lớp ánh sáng mờ ảo xuất hiện trên người lão ta, khiến cho thân hình Đan Mộ Hoa trở nên mơ hồ.

Thanh Quang thân pháp!

Cũng là một trong Tam Công Lục Pháp của Tiểu Lang đảo, có tác dụng phòng thân, bách độc bất xâm.

“Rắc rắc rắc…”

Từng tiếng nứt vỡ vang lên từ trong cơ thể Đan Mộ Hoa, sau đó một luồng hắc khí bao phủ lấy toàn thân, sức mạnh của quyền, chưởng cũng tăng lên.

“Mấy chục năm!” Đan Mộ Hoa nghiến răng, trừng mắt: “Chẳng lẽ mấy chục năm này của ta là lãng phí sao?”

“Nhờ có Lôi Bá Thiên, ông ta đã tìm cho ta rất nhiều thiên tài địa bảo, linh dược, bí dược, mới khiến cho Đan mỗ ta có dũng khí để lật ngược tình thế. Còn ngươi! Là cái thá gì?” Đan Mộ Hoa gào thét, quyền, chưởng biến đổi, vững vàng phòng thủ.

0.51911 sec| 2403.773 kb